TRẦN HOÀNG VY
Tên thật: Trần Vĩnh
Quê quán: Bình Sơn, Quảng Ngãi
Hiện ở: Hiệp Thành, Gò Dầu, Tây Ninh
Hội viên Hội Nhà văn VN
Ủy viên BCH Hội VHNT Tây Ninh
Email: httranhoangvy@gmail.com
ĐT: 0918803752
Địa chỉ: 182 Đá Hàng, xã Hiệp Thạnh, Gò Dầu, Tây Ninh.
Tác phẩm đã xuất bản:
* Ca dao của mẹ ( Thơ, Sài Gòn 1973 )
* Ngủ giữa vườn tiếng chim ( Thơ Thiếu nhi, NXB Đồng Nai 1995 )
* Miền thơ ấu ( truyện vừa Thiếu nhi, NXB Trẻ 1996 )
* Thơ gửi tuổi 17 ( thơ, NXB Trẻ 2000 )
* Chuyện cổ tích kể cho bé Sao ( Tập truyện, NXB Kim Đồng, 2002)
* Đồi Cỏ hát ( Tập truyện ngắn, NXB Kim Đồng 2003, tái bản 2006 )
* Thằng Thu đảo Nhím ( Truyện vừa Thiếu nhi, NXB Trẻ 2003 )
* Mưa nấm mối ( Tập truyện ngắn Thiếu nhi, NXB Kim Đồng 2005 )
* Bóng Nhớ ( Thơ, NXB Văn học 2005 )
* Chớp mắt rồi cười (Thơ Thiếu nhi, NXB Văn Nghệ 2009)
* Tự khúc + ( Thơ, NXB Thanh Niên 2010)
* Cầm nhặt tri âm ( Tạp văn, ghi chép, NXB Thanh Niên 2011)
* Bức mật thư trên lá ( tập truyện ngắn, NXB Văn học 2012
* Ngược sông ( tập thơ, NXB Văn học 2012)
* Chuyện của dòng sông ma thuật ( tập truyện vừa, NXB Văn hóa- Văn nghệ 2013)
Chùm thơ Trần Hoàng Vy:
GẶP NHỮNG NGƯỜI QUẢNG NGÃI XUÔI NAM…
Chủ xe mì gõ người Châu Ổ
Tôi nghe giọng em khua suốt hẻm sâu
Bỗng bắt gặp phía chân trời xa lắc
Những người Quảng Ngãi tha hương bỏ xứ cơ cầu…
Thế hệ của tôi còn chút dây mơ, lá, rễ
Còn nhớ sông Trà những lúc cạn khô
Miếng đường phổi ngọt suốt đời để nhớ
Mảnh đất miền Trung bão lũ mơ hồ!
Những dòng người lũ lượt xuôi Nam
Gồng gánh cả chổi cùn, rế rách
Những người trôi dạt mùa chiến tranh
Hơn bốn chục năm và thành người bản xứ?
Con cháu tôi… cười mỗi lần nghe phát âm giọng Quảng
Vẫn đến họp đồng hương, lễ giỗ định kỳ
Vẫn góp gạo, tiền mỗi khi nghe bão dữ
Bởi sinh ở miền Nam mà gốc gác Trung kỳ!
Gặp em xấp vé số trên tay,
Rủi may một đời sao em lận đận
Chiều nhà trọ nhìn mây bay cố xứ
Vui buồn nào có ai hay?
Những người Quảng Ngãi xuôi Nam
Có bao doanh nhân thành đạt?
Có bao bác sĩ, kỹ sư, tiến sĩ…
Và bao phận đời lam lũ xa quê?
Ngày cứ ngày… thoáng mấy chục năm
Nỗi nhớ mới chồng lên nhớ cũ…
Người gặp mới, thêm lần mất ngủ
Lần lửa mai về cứ xa xăm…
TỪ VÀM CỎ ĐÔNG NHỚ THƯƠNG TRÀ KHÚC
Sông vẫn xanh,
Một đời xanh rất trẻ
Vẫn ngọt lành.
Giọt nước trong veo
Ngồi bên cỏ mà thương sắc cỏ
Chống chếnh chiều xanh
Ngọn khói treo!
Vàm Cỏ Đông. Vàm Cỏ ngày tím
Lục bình mùa tụ hội
Sinh sôi
Chợt câu hát nghe lòng tím lịm…
“ Anh đi anh nhớ sông Trà
Nhớ con cá bống sông Trà kho tiêu!”
Chiều nghiêng. Con nước chảy liêu xiêu
Thuở sông Trà khô. Tìm trong cát
Mùa hoa bắp lắt lay mắt nhớ
Dấu chân qua sông nhạt nắng chiều!
Ta xa. Và mãi con nước trôi
Lúc gặp nhau đã hòa ra với biển
Vàm Cỏ Đông. Chiếc xuồng khua nước
Đêm sông Trà nghiêng bóng trăng soi…
BỖNG DƯNG NHỚ
Bỗng dưng ngày rớt tơ buồn
Đan vào nỗi nhớ. Kim luồn chỉ đau
Bỗng dưng sợi nắng phai màu
Vu vơ mưa nhớ. Nhớ nhau nhuộm chiều
Bỗng dưng con mắt đăm chiêu
Vương vương sợi khói, phiêu phiêu mây trời?
Là khi nỗi nhớ nên lời
Bỗng dưng nhớ nọ, rối bời nhớ kia
Làm sao nỗi nhớ đem chia?
Gói tròn khăn giấu. Đầm đìa sương, mưa
Bỗng dưng nhớ tận ngày xưa
Em khâu giọt nhớ để thừa sợi thương…
Nhớ và nhớ rối tơ vương…
.
Filed under: THƠ TUYỂN TẬP |
Bình luận về bài viết này